Đôi khi một lời ác ý có thể dẫn tới cuộc tranh đấu, một câu tốt lành lại sanh ra nhiều điều tốt đẹp.
Đôi khi khuyên bảo một người cần trăm ngàn lời nói, nhưng có lúc chỉ cần một câu cũng đủ hủy diệt tất cả. Cho nên mỗi lời thốt ra cần hết sức thận trọng, suy nghĩ chu toàn mới mong không hối hận.
Ai cũng có sở trường sở đoản, chỉ cần học hỏi điều hay, hạn chế chỉ trích thì bất kỳ người nào cũng có thể tự làm thầy để giúp mình hoàn thiện hơn.
Suốt ngày để ý ưu điểm người khác rồi ngưỡng mộ, ganh tỵ chi bằng thu tầm mắt, nhìn lại mình rồi nghiêm túc học hỏi? Cứ nghĩ mưu tính kế mong người khác không bằng mình, chi bằng âm thầm nỗ lực để bản thân trở nên mạnh mẽ?
Đôi khi nhìn lại những điều từng khiến mình phiền não u mê, thật không đáng nhắc; có lúc xét lại những thứ từng làm ta đau khổ vật vờ, nhẹ như gió thoảng qua.
Cho nên gặp bất kì việc gì cũng không nên vội vàng cố chấp. Tỉnh táo một chút, điềm tĩnh một chút, nghĩ thoáng một chút thì trên đời này không có gì là không thể nhẹ buông!
(st)