Để cuộc sống vui vẻ, phân nửa phải tỉnh táo, phần còn lại đôi khi cũng cần một chút ngớ ngẩn!
Nhiều lúc không cần phân định quá rõ ràng; bởi có những việc, nhìn rõ rồi lại không muốn làm; có những người, hiểu thấu rồi lại không muốn kết giao.
Thật ra, trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người đều có một góc khuất mà có khi suốt cả đời, người khác không thể chia sẻ được. Mọi khó khăn chướng ngại đều phải một mình tiếp nhận, rồi âm thầm hóa giải.
Nhưng dù chuyện gì xảy ra cũng đừng để suốt ngày khó chịu, vì chúng ta không thể biết ngày mai còn bao nhiêu niềm vui chờ mình trải nghiệm, bao nhiêu đoạn đường đợi mình bước đi và bao nhiêu cánh cửa cần mình nỗ lực!
Có vui có buồn mới là trần thế; có đắng có ngọt mới là cuộc đời.
Dù đau thương đến đâu, ngủ một giấc dậy thì hãy cho tất cả vào quá khứ. Suốt ngày nhớ nghĩ chuyện hôm qua, chỉ làm bản thân mệt mỏi thêm mà thôi.
Người ta nghĩ gì, mình không thể biết; người khác làm gì, mình cũng không quản được. Điều duy nhất có thể là tận lực hết lòng làm tốt việc của bản thân, đi con đường đã lựa chọn và sống tốt cuộc đời của chính mình.
(st)