Đừng tưởng gần nhau suốt cuộc đời
Bèo mây hội ngộ chút rồi trôi
Mai người đi, ở ai nào biết
Giận mà chi, cười tha thứ thôi!
Đừng tưởng bình minh mãi nắng hồng
Bất ngờ ập tới bão cùng giông
Chớ vội bi quan dù thất bại
Cũng đừng tự mãn dẫu thành công..
Đừng tưởng mùa Xuân sẽ rất dài..
Trong màu Mai thắm ẩn tàn phai..
Hời hợt, chỉ trau dồi dáng vẻ
Sâu sắc, điểm trang Đức lẫn Tài..
Đừng tưởng người ta sẽ tốt hoài
Lòng người mưa nắng, một rồi hai..
Khôn khéo dặn lòng tin một nửa..
Nếu đổi thay…mình không đắng cay..
Đừng tưởng tình yêu sẽ vĩnh hằng
Ngày vui chưa trọn đã băn khoăn..
Duyên phận vô thường…ai nói được..
Nên tập mở lòng yêu thế nhân…
Đừng tưởng mình đây sẽ sống đời
Miệt mài tranh chấp mãi không ngơi
Đời này kiếp tới trong hơi thở.
Về, lặng nghe chuông…nhẹ mỉm cười…
(Như Nhiên – Thích Tánh Tuệ)