Đời mỗi người đều có hai con đường: một dùng tâm trải nghiệm, gọi là ước mơ; hai dùng chân bước đi, gọi là hiện thực. Nếu tâm cảm nhận không kịp, hiện thực sẽ nhạt nhòa; chân bước đi quá chậm, mộng ước sẽ bay xa.
Trên thế giới này, việc khó chịu nhất không gì hơn là biết người mình thương yêu hướng lòng về kẻ khác, mà vẫn đa tình một cách ngốc nghếch!
Những cuộc gặp gỡ hay chia ly đều có nhân duyên nhất định, thuận theo đó mà được yên ổn chính là điều tốt đẹp nhất.
Khi ai đó bên cạnh ta, nếu có thể khiến họ thấy an lạc, đã là thành công lớn.
Lúc nhỏ, hạnh phúc là chuyện rất đơn giản; lớn lên rồi có thể sống giản đơn mới là điều hạnh phúc.
Để không uổng công đến đây một đời, hãy làm việc muốn làm và yêu những gì mình muốn!
Đời người chính vì quá kỳ vọng nên mới thất vọng, mộng ước xa vời nên mới tiêu tan, chất chứa quá nhiều nên khó lòng bộc bạch.
Có một số người, quên không được là do không nỡ; một số khác nhất định phải quên đi, vì không đáng nhớ.
Cũng đừng quá tin tưởng vào mắt mình, vì có khi những gì bạn nhìn thấy là những điều đang mong muốn, còn những thứ không thích đã bị bạn lướt qua.
Thật ra người bị hiểu lầm không hề mất mát gì, kẻ nhìn nhận sai người khác mới thật sự mất đi cơ hội.
Chúng ta đều nghĩ rằng mình làm chủ cuộc đời này, mà quên mất cuộc sống vốn phải cần rất nhiều người phối hợp.
Cũng đừng vì cái lợi trước mắt mà đánh mất tương lai lâu dài. Nên nhớ những gì có được nhờ vào sự hy sinh của kẻ khác thì không bao giờ bền vững.
Đời người rất ngắn ngủi, không có thời gian cho việc tiếc nuối, đừng quá bận lòng với những người hoặc việc khiến mình phiền muộn, dù chỉ là một phút.
Nếu chưa có kết quả cuối cùng, hãy mỉm cười và mạnh chân tiến về phía trước.
Nhân thế gập ghềnh, nhớ tặng người bên cạnh chút ấm áp; mưa gió cuộc đời, hãy dành cho mình chút lạc quan. Nếu biết cách yêu đời, khéo dung hòa mọi thứ thì dần dần niềm vui và hạnh phúc sẽ lan tỏa ra xa.
Đời người không phải cuộc chạy đua, mà chính là chuyến du lịch. Cuộc đua quan trọng ở đích đến, còn chuyện rong chơi cần quan tâm đến phong cảnh bên đường, tâm trạng tốt thì cảnh vật theo đó cũng sẽ đẹp hơn.
Bất luận hôm nay gặp bao nhiêu khó khăn, hãy vững tin rằng: chỉ có hôm qua là không thể trở lại, còn ngày mai, chắc chắn sẽ đến!
(st)