Mỗi buổi sớm mai khi mặt trời xuất hiện, nhớ nhắc bản thân sống một ngày vui vẻ và ý nghĩa, đầu tiên là cho chính mình.
Trên đời, chỉ có lòng người thiên lệch, chứ không có chuyện gì là không công bằng. Không cần oán, cũng đừng nên hận, cứ hết mình với hiện tại, mọi thứ lớn nhỏ sẽ từ từ lùi vào dĩ vãng.
Cuộc sống dù tàn khốc đến đâu bạn cũng hãy cứ kiên trì, vì nỗ lực bao nhiêu sẽ đạt được thành công bấy nhiêu.
Khi thời gian qua đi, nhìn lại cuộc hành trình sẽ thấy trong biển người mênh mông, mỗi cuộc hội ngộ đều là một nhân duyên tốt đẹp.
Đời một người tính dài ngắn làm chi, quan trọng là mình làm được gì trong khoảng thời gian sống.
Cuộc sống gập ghềnh lắm, nhớ để người bên cạnh cảm nhận chút ấm áp, vì mỗi ngày người còn lại bên ta sẽ một ít đi, khoảng thời gian mình được gặp họ cũng ngày càng ngắn lại.
Buổi sáng, khi mặt trời xuất hiện, nhớ nhắc mình bắt đầu một ngày bình yên, đặt niềm vui trong lòng và nở nụ cười trên môi…
(st)