Con người, thông thường vì quá xem trọng dục vọng của mình mới phải quan tâm thái quá đến phản ứng của kẻ khác. Khi mong cầu không được toại nguyện liền cảm thấy bi thương.
Người có lòng tham càng lớn, sẽ càng trở nên yếu đuối; kẻ chú ý đến lợi ích của mình bao nhiêu sẽ có nhiều toan tính bấy nhiêu.
Muốn đạt được càng nhiều sẽ thấy mất mát càng lớn. Bao nhiêu tổn thương cũng từ tham dục mà ra.
Nếu lòng tham của chúng ta nhỏ lại, người khác sẽ không thể đoán định được và lợi dụng nó để phục vụ cho mục tiêu của họ.
Nếu dẹp bỏ được lòng tham, những phiền não không có chỗ bám víu, sẽ phải tự rời đi, và chúng ta sẽ được tự tại!
(st)